Là một người truyền cảm hứng về phong cách sống, cô gái mê du lịch và Yoga Ngô Đình Phụng Yến (MC, copywriter) đã chia sẻ với Kilala nhiều suy nghĩ thú vị về chuyến du lịch tự túc Nhật Bản trong 10 ngày.
Nhật ý nhị ở mọi bước đi
Nhật Bản đúng là một quốc gia cần phải đến một (nhiều) lần trong đời, đến để không chỉ thấy sự văn minh hiện đại tinh tế ý nhị ở mọi ngóc ngách mà còn để cảm cả cái guồng quay bận rộn quyết liệt đôi khi nhiều mệt mỏi của những cỗ máy văn minh. Ba mẹ mình khi đi du lịch Nhật cùng mình, phải chạy thật nhanh chân để kịp theo những chuyến tàu điện hối hả, nhưng đi đến đâu cũng khen sự tuyệt vời của quốc gia đặc biệt này.Nhật đẹp lắm! Mình thích ngắm mọi thứ ở Nhật, từ vườn hoa Anh Đào đến ngôi chùa bên hồ, từ cái giấy gói bánh đến cả cái nắp cống cũng đều thanh tao vô cùng.
Mình thích ngắm mọi thứ ở Nhật, từ vườn hoa Anh Đào
... đến cả cái... nắp cống.
Nhật đẹp từ cảnh vật đến “đẹp vì văn minh”. Mình đã ngây người trước giây phút cả đoàn những người khuyết tật, Tây có, Nhật có lăn xe băng qua đường với gương mặt rạng rỡ đi đến các điểm tham quan. Giây phút đó vừa thong dong, vừa ngời ngời khí chất, vừa ý nghĩa vô vàn. Ở Nhật, người khuyết tật được tạo điều kiện đầy đủ để đi lại, để tự làm được nhiều thứ với những thiết kế hỗ trợ dành riêng ở mọi nơi công cộng.
Trong 10 ngày ngắn ngủi và phải xếp lịch trình vừa phải để ba mẹ còn đi chung, gia đình mình đã ghé thăm Tokyo, Kyoto, Nara, Ibanari và Yamanashi, có điểm rất thành công khi khám phá, có điểm gặp mưa không đi được nhiều, có điểm ngồi tàu cả ngày mới đến nhưng lại về trắng tay nữa. Nhiều kỷ niệm lắm!
Book vé càng sớm càng tốt: Bản thân mình đã book vé rẻ đi Nhật từ… năm ngoái. Nếu muốn du lịch tiết kiệm, hãy đầu tư thời gian để “canh me” vé giá rẻ nhé. Không khó để đi tự túc ở Nhật, khi đã bắt đầu quen với nhịp sống và cách tìm đường đi nước ở đây, khách du lịch sẽ dễ nghiện cái cảm giác được đi, đi suốt đi khắp đi cho đã ở Nhật.
Tập Yoga tại Hitachi Seaside - Ibaraki.
Mua JR Pass: Nếu đi nhiều tỉnh của Nhật thì nhất định phải mua JR Pass - dạng vé tàu điện trọn gói có thể đi nhiều nơi để tiết kiệm tiền đi lại tối đa. Bạn nên xác định lịch trình, mua online trước từ nhà rồi sang Nhật đổi vé, không cần phải chờ xếp hàng lâu để mua. Bản thân mình đặt mua online của kkday.com.
Tip “lên đỉnh” Tokyo Skytree nhanh: Tokyo Skytree là tháp truyền hình cao nhất Thế giới. Khi đi Skytree, bạn sẽ phải xếp hàng 2 lần để mua vé và vào thang máy lên cao. Đa phần khách du lịch sẽ đi Skytree vào buổi tối nên sẽ xếp hàng khá đông, đặc biệt vào những mùa cao điểm. Tuy nhiên, do mình đã mua vé vào Skytree online từ trước cùng với mua JR Pass nên lúc đến nơi chỉ cần tới thẳng quầy đổi vé mà không cần xếp hàng, tiết kiệm thời gian, “lên đỉnh” Tokyo Skytree nhanh hơn.
Hãy xem dự báo thời tiết: Khi quyết định đi Fujisan và ở lại vài ngày, bạn hãy chú ý xem dự báo thời tiết. Bản thân mình do chủ quan, không xem dự báo thời tiết nên khi vượt qua chặng đường dài tới nơi thì trời nhiều sương mù, không thấy được núi Phú Sĩ.
Tìm hiểu về văn hoá của đất nước kĩ trước khi đi: Trước khi đi, mình cũng đã tìm hiểu về văn hoá Nhật, dưới đây là một số điều bản thân mình đã rút ra được trong chuyến đi Nhật
- Không phải người Nhật lớn tuổi nào cũng thích mình nhường ghế cho họ trên tàu điện, người già nhưng còn khoẻ mạnh thì họ rất tự trọng không muốn bị xem là già yếu.
- Khi hai người đi đối đầu nhau, hãy lách về bên trái để tránh đường.
- Hãy kêu phần ăn vừa phải vì người ta không bỏ phí thức ăn, gần như ai cũng húp sạch tô.
- Người Nhật lịch sự nhưng rất nguyên tắc nên ra sân bay check in đừng để dư kí nào vì sẽ không có “du di”. Hành lý xách tay phải không được quá hai kiện kể cả đồ miễn thuế mua sau đó.
Một hình ảnh đáng yêu mình chụp được tại công viên Nara Park.
Bạn có ganh tị với người Nhật hay không?
Bạn sẽ rất ganh tị với người Nhật ở những tiện nghi và văn minh vượt trội mà họ có, bạn cũng sẽ thấy có nhiều điều thế giới và bản thân mình nên học tập từ họ. Khi đi Nhật về, nhiều bạn cho rằng ở Nhật thật là sướng, nhưng mình nghĩ không hẳn là như vậy. Mọi chuyện đều có hai mặt của nó.Khi mình tình cờ đi ăn cạnh một bác người Nhật từng làm việc ở Việt Nam 10 năm, bác nói tính ra ở Việt Nam có nhiều cái hay hơn, gia đình gần gũi, con cái vẫn ở với mẹ cha. Ở Nhật tất bật, mọi người tự lập tự giải quyết các vấn đề của mình nên xa cách với nhau, rồi phụ nữ giờ cũng chẳng muốn lấy chồng sinh con nữa…
Mình đi Ấn Độ và giữa tháng 3, Nhật Bản vào giữa tháng 4 và trong một thời gian ngắn mình suy nghĩ rất nhiều về sướng khổ ở hai quốc gia khác nhau hoàn toàn về rất nhiều thứ.
Thoạt tiên mình thấy Ấn Độ ô nhiễm xô bồ, Nhật Bản văn minh lịch thiệp; người ăn xin Ấn ở đầy đường, người ăn xin Nhật tìm mãi không thấy đâu. Ở Ấn mình đi bụi sợ bị gạt đủ đường, ở Nhật luôn rất yên tâm chỉ sợ mỗi chuyện mình không đủ văn minh khi đứng bên cạnh họ. Nhưng đó chỉ là thoạt tiên! Nó không đủ nói lên ở nước nào thì sướng hơn, thì khổ hơn.
Người Ấn chắc khổ hơn khi đặt vé xe lửa mà tốn mất cả buổi xếp hàng làm thủ tục rườm ra và còn không đủ ghế tốt mà đi. Người Nhật chắc sướng hơn khi đến cái chỗ để dù đi mưa khi ngồi đợi tàu ở ga còn được chính phủ tính đến khi xây dựng. Người Ấn sướng hơn khi sáng dậy tập Yoga, uống trà sữa, chiều tắm sông Hằng tối cúng bái. Còn người Nhật mệt mỏi vật vờ trong những bộ đồ công sở giờ tan tầm thì chắc khổ hơn? Ngay cả ở một quốc gia được cho là siêu hạnh phúc như Bhutan thì tỷ lệ phụ nữ bị bạo hành cưỡng bức cơ cực vẫn rất cao.
Dù là sướng hay khổ thì chúng ta đều sẽ kết thúc đời mình bằng một cái chết.
Người Ấn nằm chờ được chết bên sông Hằng, nhẹ nhàng như chờ được tắm sông rồi theo con sông linh hồn được giải thoát đi đâu đó. Người Nhật chọn cách tự tử ở những đường ray tàu để kết thúc chuỗi ngày có thể nhiều ưu tư. Trước cái chết, họ hay chúng ta, đã sống như thế nào?
Cái đẹp nằm trong con mắt kẻ si tình còn sướng khổ chắc nằm trong tư duy của người ... suy diễn.
Cơ bản là dù sống ở quốc gia nào, lớn lên trong điều kiện ra sao, chúng ta đều ít nhiều phải luôn đấu tranh với cuộc sống. Ta không chọn được chiến trường để chiến đấu nhưng có thể chọn được tâm thế để ra trận. Quả cảm hay yếu hèn, biết chấp nhận rồi nỗ lực vươn lên hay luôn sân si, than phiền đổ lỗi cũng là do ta chọn lựa.
Không nhìn một quốc gia phát triển mà xấu hổ với quê nhà, không nhìn một người giàu mà than thân mình bạc mệnh, không nhìn mấy đứa có bồ chiều mưa mà mặt mình xệ ra... buồn đời ế. Cơ bản chắc là bớt than thở sẽ thấy đời niềm nở; đời có lúc rất dở nhưng rồi cũng sẽ rạng rỡ. Nên cứ tin mình sướng đi vì tự mình cho phép!
Chà, ở Nhật sướng thật đấy, nhưng sau 10 ngày mình lại thèm thịt kho trứng và ngồi cà phê vỉa hè thong dong ở quê nhà rồi ^^
Phụng Yến/ kilala.vn