[Review] Thị Trấn Mèo - Ấm áp với những yêu thương bình dị
Sách Nhật Bản
Bài: An Thủy
Cốt truyện súc tích, gần gũi nhưng đáng yêu lạ kỳ!
Nơi một làng chài nhỏ bên rìa Tokyo, có những ông lão bà lão đa số đã qua cái tuổi “thất thập cổ lai hi” cùng chung sống thuận hòa với hàng trăm chú mèo. Mèo chiếm lĩnh mọi ngóc ngách, mèo sưởi nắng trên các mái nhà, mèo xếp hàng lũ lượt chờ được các ông bà cho ăn cá tươi ngon. Nhân vật chính của truyện là ông Daikichi mới mất vợ và chú mèo Tama 10 tuổi sống nương tựa lẫn nhau. Bộ truyện được kể dưới dạng những mẩu chuyện ngắn dễ theo dõi, đan xen giữa hiện tại và những kỉ niệm quá khứ lúc vợ ông Daikichi còn tại thế, họa lên khung cảnh thường nhật nhất của đời sống người cao tuổi.
Như thường lệ thì người mới là kẻ chăm sóc mèo, nhưng với Thị Trấn Mèo thì ngược lại, chú mèo Tama của chúng ta mới là người nhận lời giao phó “Hãy chăm sóc ông Daikichi” của bà Yoshie quá cố. Chính cậu mèo ú này sẽ vùi mình vào lòng ông để ông cảm nhận hơi ấm, sẽ lo lắng cho ông mỗi khi ông đi đâu đó, sẽ nhõng nhẽo với ông cho ngôi nhà thêm náo nhiệt. Tình bạn, tình thân giữa ông Daikichi và mèo Tama chính là minh chứng rõ ràng nhất rằng giữa những cá thể khác biệt luôn có thể phát triển sự đồng cảm.
Khắc họa chân thật cuộc sống thường nhật ở Nhật Bản
Giữa những bộn bề lo toan của cuộc sống hiện đại, người ta lại càng có xu hướng tìm về những chốn bình yên. Ông Daikichi có người con trai thành đạt, nhưng ông vẫn sống ở làng chài nhỏ, vì nơi này đong đầy những kỉ niệm giữa ông và vợ và cũng vì nơi này ông có bạn bè, có Tama và những người bạn bốn chân ríu rít khắp chốn. Mặc dù bộ truyện khắc họa cuộc sống của người cao tuổi với những niềm vui nhỏ bé và không thể thiếu những mối lo, nỗi buồn, mâu thuẫn nhằm tạo cao trào, nhưng màu truyện của Thị Trấn Mèo nhìn chung vẫn tươi sáng. Khi cùng các nhân vật đi trải nghiệm cuộc sống an nhàn với thiên nhiên hữu tình, ắt hẳn các bạn sẽ bất giác mỉm cười.
Trong một bộ truyện tươi sáng và bình dị như Thị Trấn Mèo, vẫn thấm đẫm cái mà ta gọi là “tinh thần Nhật Bản”. Tinh thần ấy hiển hiện rõ ràng qua cuộc đời của ông lão Daikichi từ cái thuở sinh viên nghèo còn phải ăn đậu Hà Lan trường kì, đến mối tình với vợ Yoshie vừa mang vẻ tinh nghịch của những cặp thanh niên chưa có kinh nghiệm tình trường, vừa mang nét bẽn lẽn đặc trưng của người Á Đông. Kiến thức lịch sử và bóng dáng đời sống người dân Nhật Bản qua từng thế hệ thấp thoáng xuất hiện trong những mẩu chuyện nhỏ. Thị Trấn Mèo còn “mách nhỏ” cho bạn rất nhiều món ăn truyền thống và những chi tiết nho nhỏ thú vị về đời sống truyền thống của người Nhật.
Chạm đến cảm xúc độc giả qua từng nét vẽ
Những nét vẽ của Thị Trấn Mèo không hề hào nhoáng, bóng bẩy mà lại mang nét tự nhiên và mộc mạc rất riêng biệt. Chú mèo Tama mập ú với đôi mắt hí thích ăn ngủ chơi, ông Daikichi hơi khòm với đôi lông mày nổi bật, ông Iwao dù miệng bảo ghét mèo nhưng vẫn đều đặn câu cá cho hàng trăm con mèo trên đảo ăn. Tất thảy những gì dễ thương nhất ở mỗi nhân vật đều được thể hiện qua những nét vẽ rất có thần. Vì thế mới nói Thị Trấn Mèo là điển hình cho khả năng chạm đến cảm xúc của độc giả bằng hình ảnh.
Thị Trấn Mèo sở hữu nét vẽ như truyện thiếu nhi, nhưng bản thân bộ truyện thì chẳng hề dành cho thiếu nhi. Trái lại, chính người trẻ, người trưởng thành mới càng nên đọc tác phẩm này để cảm nhận rõ những thông điệp cuộc sống nho nhỏ mà thấm thía tác giả muốn truyền đạt. Bộ truyện cũng đã được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên.
kilala.vn